Đôi lúc cần phải cắn xé, cào cấu để hoàn thành những mục tiêu chính đáng, và móng vuốt còn hữu ích khi tự vệ. Vì vậy, số phận tiền định và nỗ lực bản thân trở thành hai bánh xe của một chiếc xe ngựa. Nguyên tắc hữu dụng thống trị mọi việc chúng ta làm; chúng ta thực hiện nguyên tắc hữu dụng để hỗ trợ sự tồn tại của ta.
Không phải lúc nào sự nhất quán cũng đáng quý, trừ phi bạn là một nhân viên kế toán. Đầu tiên anh được tuyển làm giám đốc dự án; sau đó anh chỉ còn là kỹ sư thông thường hỗ trợ cho những dự án khác. “Thế giới giống như một kim tự tháp xếp bởi những con người tranh đấu với nhau”, ông nói.
Nó không còn ảnh hưởng đến chúng ta bởi vì một ý niệm bên trong về bản thân mà chúng ta tạo ra từ những kỳ vọng và niềm tin của người khác. Vào thời trẻ của dì Vương, phong tục bẻ chân là bẻ xương bàn chân những cô gái trẻ và bó chặt chúng với ngón cái bị bẻ cong ở phía dưới, như thế chúng sẽ lành lại thành những bàn chân nhỏ xíu, biến dạng. Phần này đặc biệt được viết cho những ai gặp khó khăn trong việc tuân theo lịch làm việc từ tám giờ tới năm giờ.
Qua kinh nghiệm cuộc sống, tôi nhận ra quan hệ giữa Quản Trọng và Bảo Thúc Nha là một ngoại lệ hơn là một quy luật. Những phụ nữ bị làm cho tàn tật bởi tục bó chân, già đi trong giống như những tàn tích của một kỉ nguyên cũ. Anh biết quá nhiều, nhưng anh không thể viết tất cả những gì anh biết và đã làm vào lý lịch của mình.
Ngay cả thời nay, người Trung Quốc đặt chữ đức lên trên chữ tài khi đánh giá một nhân viên công ty hay một quan chức chính phủ. Một người sùng đạo đang thiền định bên dưới một gốc cây ở chỗ giao nhau giữa hai con đường. Nắm được nguồn gốc của sự sợ hãi là yếu tố thiết yếu; không có nó, hiểu biết về sự sợ hãi của bạn sẽ không đầy đủ Chân lý giản dị và thâm thúy là vũ trụ được tạo ra bởi đấng sáng tạo.
Điều bí mật ở đây là hãy giả vờ như thế sao cho những người khác không biết bạn đang giả vờ Tôi sẽ tiết lộ một trong những bí mật vĩ đại nhất: chỉ có những thằng điên và những vị thánh là hoàn toàn và tuyệt đối tin tưởng vào chính họ. Tôi đã thấm nỗi sợ hãi đó chỉ vì ở môi trường đó, và tại thời điểm đó, tôi đã tái tạo lại nó ở mức độ mãnh liệt nhất. Khi đến lúc, ngôi nhà hoàn hảo và cách thức để trả tiền sẽ xuất hiện một cách phù hợp và không tốn công sức.
Bố mẹ tôi lớn lên dưới sự thống trị của Quân đội Đế quốc Nhật ở Mãn Châu. “Làm ơn đừng nói cho họ biết là tôi đang trốn ở đây”, anh ta van nài. Sau 1 năm, Martha ra đi với hai bàn tay trắng.
Hoặc là, chúng ta thừa nhận thất bại và cảm thấy mình là nạn nhân của hoàn cảnh. John thắc mắc: “Tất cả công việc vất vả tôi đã làm không đem lại kết quả gì, nhưng ở đây tôi đang đi chơi, chẳng nghĩ gì đến công việc, và tôi đã nhận được gì? Một khách hàng lớn. Nhưng Disney đã không bao giờ ghé chỗ ông ta.
Đó là sự hiểu biết bề ngoài, nhân tạo. Người hôm nay chưa là gì có thể trở thành một ai đó vào ngày mai. Pavarotti là một người giàu có.
“Vào ngày hôm đó” – Lời nói đáp – “Ngươi đã yêu sự phù phiếm hơn là đức hạnh. Bạn cảm thấy ít nhất, lựa chọn sau tạo cơ hội cho những biến chuyển bên trong bạn. Người sẽ biến cuộc sống của con thành một thảm kịch, như người đã làm với Job Một giọng nói dịu dàng, rành rọt cất lên từ trong con người tôi đáp lại: “Điều thích hợp với Job không thích hợp với ngươi.