Những ý nghĩ của bạn không còn thu hút hết tất cả sự chú tâm của bạn nữa.Đó gọi là thực tập để có ý thức về hơi thở của mình.Đó cũng chính là bản chất chân thực của bạn.Có gì khó khăn đâu khi bạn phải chấp nhận điều này.Đó như là một sự nhận biết về cái không gian mà trong đó những ý nghĩ và cảm xúc của bạn được diễn ra.Đời sống chưa bao giờ không là Phút Giây này.Lúc đó bỗng có những khoảng trống phát sinh giữa những ý tưởng – đó là không gian, là sự tĩnh lặng.Hãy thực tập khong dán nhãn hiệu, bắt đầu từ những chuyện nhỏ.Thật không thể tưởng tượng được nỗi sợ hãi đối với một con người khi tự nghĩ rằng “Tôi” có thể biến mất trên cuộc đời này.Có một không gian im lắng rộng lớn ôm trọn lấy thiên nhiên trong vòng tay mình.
