Ông nói đến đối tượng cuối cùng trong đạo lý kinh doanh của mình: Watson dường như muốn sống thực sự những giây phút yên bình trong tâm hồn mà lẽ ra ông đã phải xây dựng và tận hưởng khi con cái còn nhỏ. thế có thể có nhiều cơ may sống sót thông qua việc cạnh tranh lẫn nhau.
12 triệu người thất nghiệp, chiếm 20% số dân. Câu chuyện nhỏ này, thật ra có giá trị gì vào thời đại của Watson? Đó chính là tinh thần đổi mới của Watson, triết lý kinh doanh của Watson và nền tảng tư duy của Watson.
Riêng năm 1943, thời điểm cho rằng xuất hiện câu nói, thì biên niên này bỏ trống, không có sự kiện nào. IBM không cần lời mà chỉ cần hòa vốn trong chuyện này mức lợi nhuận chỉ là 1,5% đủ để trang trải chẳng hạn như Công ty trở thành điểm cứu trợ với đầy đủ lương thực, thuốc men, thuyền bè.
Người khổng lồ đang ngã khuỵu. Điều này, phải kể đến lý thuyết gia quản trị hiện đại Peter Drucker. Đó là đổi mới, môi trường làm việc, chính trực, tính tôn giáo của tổ chức.
Đó là một kiểu khiêm tốn. Chính sách này của IBM ra đời trước một năm sovới sắc lệnh Brown của Tòa án Tối cao Mỹ, vàtrước 11 năm so với Đạo luật của nước Mỹ về Quyền Bình đẳng của Người Da đen. Nhìn xa trông rộng, Watson đã đặt trọn niềm tin vào công ty của ông.
Ngày nay, trong lễ vinh danh của Nokia,ngài chủ tịch cũng sẽ đích thân trao giải cho nhânviên của mình. Những gì được thấy ngày nay là một ngôi nhà mà Watsoncho xây lại khi ông đã lớn tuổi và đầy uy quyền. Phòng thí nghiệm của Bryce làm việc rất hiệu quả nhưng vẫn chưa thỏa mãn ý chí của ông chủ người giờ đây đã giữ cổ phần lớn trong IBM sau khi các nhà sáng lập qua đời.
Ông lắng nghe đời sống nhân viên và đưa ra những chính sách lao động mà ngày nay vẫn là Nhưng đang học nửa chừng thì ông thôi học để lên thành phố tìm việc. Ông đã tạo ra việc làm cho người khuyết tật khi mà các nhà công nghiệp và phần lớn xã hội chưa thấy đó là những người có khả năng và có quyền mưu cầu hạnh phúc thông qua lao động.
Với Watson, tiên phong không đơn thuần là để giữ ưu thế cạnh tranh mà là để thúc đẩy sự tiến bộ của khoa học và xã hội, là vì văn minh xã hội như ông đã giải thích trong thư về Ông đã nhận chức CEO của CTR được mấy tháng. Ngày nay, và có lẽ vẫn còn nhiều sếp thích nhân viên sợ mình thay cho sự kính trọng (lẫn nhau).
Khi ông tiếp nhận một CTR hỗn độn cũng là lúc ông đưa gia đình của mình về New York sống trọ. Ông có thể tống cổ cậu con trai, mà không cần biết đó là một CEO, ra khỏi cửa kèm với những lời nặng nề như bao lần khác. Ông không hề nhắc gì đến nhu cầu của một cá nhân đối với máy tính.
thăng trầm, Watson còn chưa học xong bài học triết lý kinh doanh từ NCR. Ông dành nhóm đối tượng này để truyền tải thông điệp riêng cho mục tiêu kinh doanh của công ty. Nỗi hoang mang, lo sợ theo sát các nhà lãnh đạo cấp cao của IBM khi các đối thủ đang tiến gần.