Bạn cười cười, thế là vẫn chưa hết mơ rồi. Cái đó không làm tôi khinh bỉ, cũng chả xấu hổ khi người trên đường ngoái lại nhìn. Và các ý nghĩ u ám lại đến với bạn: Đây quả là một sự ám sát tinh xảo của xã hội hiện đại.
Ừ, tớ cũng nghĩ thế, nhưng chỉ cốc đầu thôi. Không phấn khích hay hồi hộp vì bạn nghĩ đến những tầm cao và sự đột biến hơn. Cho chuông báo thức kêu, thò tay tắt.
Tôi biết rồi tuổi này sẽ qua, với nó, có khi sẽ qua nhanh hơn những đứa trẻ khác. Bác mà biết tôi không có tên trong danh sách lớp bác và mọi người còn sốc nữa. Với khả năng lí luận của bạn, bạn hoàn toàn có thể bác bỏ cảm giác tự ti và đầy mặc cảm ấy.
Thấy tôi đi với người chị khác, chị xui đứa con gái hàng xóm giật mũ của chị út vứt xuống cống. Lá rơi trên đùi em cũng sực nức hương buồn. Phổ biến những điều tôi viết vào thời điểm này là thích hợp.
Mua rau, thịt, bút chì và nhãn vở, còn 500. Cũng như thừa sức chỉ ra sự tàn nhẫn của môi trường xung quanh một cách cay nghiệt hơn. Cuối mùa lại ra đợt mới.
Tự giác làm một số việc. Hắn biết vì hắn đã từng. Nhưng cơ bản bạn không thấy thú vị gì vì sống còn những thử thách khác dù vất vả hơn nhưng có nhiều người xoa dịu hơn, làm bạn thấy khỏe khoắn và minh mẫn hơn.
Tôi đi chơi, ai sẽ lo cho những người còn lại, ai sẽ quán xuyến việc nhà, ai sẽ đêm đêm lo tắt quạt, đắp chăn cho cháu tôi, ai sẽ nấu ăn sáng cho nó, ai sẽ bóp chân đau cho nó, ai sẽ nhắc nhở nó học hành và giữ cho nó khỏi lông bông. Đơn giản, độ này đêm ít ra ngoài. Lại bon bon trên đường bụi với khuôn mặt mới.
Chả quan tâm đến gì ngoài những cái thùng rác. Khoảng cách từ đó đến chỗ bạn chừng 4,5 mét và bạn sẽ kịp tẩu tán tang vật. Khi bạn rơi vào những thử thách này, bạn thấy mình được rèn luyện và to đầu hơn.
Kiểu chơi chữ này vớ vẩn thôi. Khán giả sôi động phết. Mình sẽ trả lời: Cảm ơn lời khen của đồng chí.
Thế là cứ nằm cho ý nghĩ tràn lên, dâng ngập người. Sự trùng hợp nhiều khi là tất yếu. Nó còn có vô số uẩn ức và những cái khác.