Còn anh không chống cự thì họ sẽ để anh sống như một con chó ngao nho nhỏ trong vô số con chó ngao của họ. Càng trưởng thành thì bạn càng dung hòa được điều đó. Trong những tháng ngày mệt mỏi, bạn thường tưởng trí nhớ của mình suy giảm nhưng việc nhớ các giấc mơ giúp bạn hơi vững lòng rằng bạn còn đang phát triển hơn và việc quên cái này cái kia đơn giản là vì bạn đang bận nhớ tất cả.
Đây là sự nôn nao của từng tế bào đòi thay đổi trạng thái vận động. Tôi bảo ông anh muốn nó sục thì bấm cái nút tròn bên trên thành bể. Là lạnh tanh suốt những miền oan trái và khóc khi lỡ để rơi một ánh nhìn.
Cái nồi inox đen sì. Ai thích thì cứ việc viết theo cách của mình. Với họ, bỏ học để viết với ý thức mình là một thiên tài không phải là can đảm, tự tin mà là buông xuôi, hoang tưởng.
Giai điệu ấy ngân lên thường xuyên trong lúc tôi và thằng em ngồi xem hai trận bán kết Thái Lan-Mianma, Việt Nam-Malaysia. Một cái sự thật chẳng ảnh hưởng gì đến nền hòa bình thế giới. Ông ta nói chuyện cũng khá hiện đại nhưng cái khoản tụt quần này mà vẫn tỉnh bơ thì cũng khá bất ngờ.
Một hôm, nhà ấy bị ăn trộm. Bạn có thể nhảy qua con mương dài gấp hơn hai lần chiều cao của mình. Dùng hay không dùng thì có sao.
Có thể cháu học đêm qua. Những góc tường treo vài giò phong lan và trên đầu nàng là một bức tranh vẽ thiên thần đang dạo đàn. Chỉ một tiếng quát lại thôi, chúng sẽ run bắn vì bất ngờ.
Bình thản và mệt mỏi. Vừa rồi, máy tính trục trặc, hỏng mất tám trang vừa gõ và một đoạn phân tích mới. Bác gái nghe thấy bảo: Ấy.
Dù không bao giờ có tận cùng. Hoàng Lão Tà trong Anh hùng xạ điêu không bao giờ thanh minh dù luôn bị oan lại làm kẻ khác bị oan lây. Và đưa đến những sự cởi mở có cân nhắc khác.
Tôi khóc vì tôi không đủ năng lực để vừa hỏi vừa tìm câu trả lời trong những quãng đời vừa qua. Cả nhà mong bác bỏ, cũng vì sức khoẻ của bác. Hắn viết bằng chính tay hắn, một thứ than chì thì phải.
Bạn, nghĩa là người không sợ tôi và không khinh tôi. Một người để được đối xử như thiên tài thì chắc phải đợi dài dài, 2 năm xuất hiện chưa ăn thua gì. Dưới cái chân đế vuông đó lại là bốn cái chân nho nhỏ như cúc áo sơ mi, dày chừng gấp đôi.