Trái với điều mà mọi người vẫn thường nghĩ, ta không ban phát sự may mắn một cách ngẫu nhiên. Bỗng Jim thấy nhột nhột ở bàn chân. Thần Ston trú ngụ trên đỉnh của Núi Mẹ, một ngọn núi cheo leo đầy những hòn đá tảng gai góc.
Chờ đợi làm anh mất hết tinh thần, nhưng hiện giờ, đó là điều duy nhất mà Nott có thể làm. - Vậy nhà ngươi cứ ở đó mà chờ cái chết. - Merlin, Merlin, ông nhìn này! - Chàng giơ tay lên với những cây bốn lá xanh tươi - Tôi đến đây để chia vui với ông.
Và nó đã mỉm cười với cậu chứ không phải với tôi. Hãy nói cho ta nó sẽ mọc ở đâu. - Merlin, Merlin, ông nhìn này! - Chàng giơ tay lên với những cây bốn lá xanh tươi - Tôi đến đây để chia vui với ông.
Seqouia im lặng suy nghĩ. Tôi không hề nghĩ rằng đó là một câu chuyện vô bổ. Cuối cùng thì mọi việc đã ăn khớp vào nhau.
Tôi nhận thấy trong mắt cậu phảng phất một nỗi buồn lớn lắm. Bạn hãy dám tin, ước mơ và áp dụng một cách thông minh những bí mật trên đây. Tại sao? Đơn giản là vì chàng nghĩ về những gì đã làm, những nỗ lực và công sức của mình đã bỏ ra.
Từng phút - từng phút - từng giờ chậm rãi trôi qua. Người hiệp sĩ chân chính không trông chờ vào sự may mắn, và không chỉ nghĩ đến mình. Chàng đã làm tất cả những gì cần thiết để một cây bốn lá có thể mọc lên được.
Sao ngươi lại còn có thể trông mong một cây bốn lá nào mọc được trên những hòn đá này nhỉ? Chắc là ngươi mất trí rồi. - Dĩ nhiên rồi! Còn ai khác hơn là Sequoia nữa đây. Ngươi cũng giống như hầu hết mọi người, thật thiếu kiên nhẫn! Ngươi cần học tập tính kiên nhẫn của các loài cây.
Trái lại lúc nào ta cũng ban đều cho mọi người một cách công bằng. Và Sid cũng chẳng biết phải làm gì hôm nay nữa nên chàng chuyển hướng quan tâm của mình đến những vấn đề của Bà chúa hồ. Jim không muốn tiếp tục kể thêm về chuyện mình nữa nên quay sang hỏi Max:
Chàng nhanh nhẹn bật dậy, bàn tay đặt lên chuôi kiếm sẵn sàng rút ra, mắt mở to nhìn xuyên qua bóng đêm. Nếu trong những điều kiện sẵn có như hiện nay mà Cây Bốn Lá thần kỳ không thể nào mọc lên được thì điều tốt nhất cần làm bây giờ là tìm ra những điều kiện cần thiết giúp cây bốn lá mọc được". Giống như một người thủ thư, phải lục tìm hai ngàn quyển sách trong thư viện, bà chỉ trả lời một khi đã tìm xong.
Nói xong, Bà chúa hồ chợt biến mất trong sự kinh ngạc của Sid. Chàng có nên leo lên hay không? Cho dù chàng có phát hiện được thêm điều gì trên đó nữa thì chàng cũng chẳng còn thời gian đâu để mà thực hiện. Tôi không hề nghĩ rằng đó là một câu chuyện vô bổ.