Tôi nghĩ rằng không có người thành công nào mà không thể bày tỏ được chính mình. Sergio Franchi là ca sĩ. Như trong chương trình trò chuyện với cựu phó tổng thống Dan Quayle năm 1992, chúng tôi bàn về luật hạn chế việc phá thai một trong những vấn đề nóng bỏng lúc bấy giờ.
Khán giả thấy tôi đột nhiên biến mất. Còn ở đây đều là người lớn cả. Hơn thế nữa, Frank luôn có những nhận xét mới lạ, những suy nghĩ mà không phải ai cũng có.
Anh ấy trả lời: Một người tên Boom-Boom Giorno điện thoại cho tôi. Giá mà còn tờ sơ đồ trận bóng, ít ra chúng tôi có thể biết vị trí của cầu thủ hai đội trên sân. Đó cũng là lời khuyên cuối cùng tôi dành cho bạn.
Người ta đã trao lại cho tôi tấm ảnh duy nhất họ tìm thấy trong người nó. - Anh có quen cô dâu không? Tôi là bạn thân của cô ấy. Như vậy, chọn đề tài để nói là một điều rất quan trọng.
NHỮNG NGƯỜI THÀNH CÔNG LÀ NHỮNG NGƯỜI ĂN NÓI THÀNH CÔNG VÀ NGƯỢC LẠI Một bản tình ca êm đềm, một giai điệu lãng mạn dành cho những trái tim nhạy cảm. Nếu nói rằng: Tôi từng luôn nghĩ rằng tôi sẽ trở thành một ca sĩ nổi tiếng (hay một diễn viên điện ảnh, một tuyển thủ bóng đá) thì câu nói này sẽ giảm đi phần nào sự lẫy lừng của ngôi sao mà bạn đang trò chuyện.
Tôi có tính tò mò về mọi thứ, nên khi đi dự tiệc tôi luôn hỏi câu: Tại sao?. Nhưng trong các buổi giao lưu trước công chúng Mel lại vui vẻ và cởi mở hơn hết. Andrew lúc 30 tuổi là thư ký làm việc dưới trào chính phủ Clinton về lĩnh vực phát triển nhà ở thành phố.
Tôi không phải là một chuyên gia về hoa, cũng không phải kiến trúc sư thiết kế, nhưng tôi có thể thuật lại cho các bạn nghe vài điều về cách bố trí gian phòng quay hình của chương trình Larry King Live trên đài CNN của tôi. Nếu thấy một điều gì đó khác lạ trong lý lịch - ứng viên từng sống ở Hồng Kông, hay từng làm việc trong đoàn xiếc chẳng hạn hãy hỏi về điều đó. Vấn đề ở đây chính là việc Andrew đã biết lắng nghe và học hỏi nhiều điều.
Đó là tiếng đầu tiên và cũng là tiếng cuối cùng mà tôi nói. Điều quan trọng là bạn đừng quá bận tâm về việc rút lui. Bạn có đoán được tôi làm gì không? Tôi nói với khán giả rằng tôi quá hồi hộp, rằng tôi đã làm phát thanh viên trên radio ba năm nay, nhưng đây là lần đầu xuất hiện trên truyền hình… Và cả việc ai đó ấn tôi ngồi vào cái ghế quay này nữa.
Họ sẽ nghĩ rằng ý bạn nói bất cứ ai cũng có thể làm được như họ. Bất cứ diễn giả thành công nào cũng có một phong cách nói riêng của họ. Mùa hè năm nay còn oi bức hơn năm ngoái.
Nhưng tôi không dám uống một cốc rượu nào, vì ngay sau đó phải chuẩn bị cho chương trình của tôi từ 6 giờ đến 9 giờ sáng. Hãy tập cho đôi mắt của bạn biết nói! đó là phương pháp mà tôi luôn tâm niệm để thành công. Những bộ óc khôi hài sẽ đem đến những tiếng cười.