Yêu say đắm là chơi. Nhưng lần này, lần rất lâu rồi nước mắt tôi mới được thánh thót rơi như vậy, tôi không thấy thế nữa. Khi mà ai ai cũng giật thì chúng xoắn lại, gỡ mãi không ra.
Từ đó mẹ có nhiều biểu hiện dịu hiền hơn. Tôi không muốn đi đâu cả. Rồi lại đây ngủ bên em.
Khi đó ông cụ sẽ bị sốc và không còn cớ gì để mà chờ đợi những câu chuyện của ông. Có một cái gì đó cản trở họ, chúng ta. Nhưng như thế là em còn muốn.
Tôi 21 tuổi, chưa hy sinh được mấy tí, chưa cống hiến được mấy tí. Đã thế lại còn không chịu quay bài. Người ta sẽ ngạc nhiên trước sự phi thường của bác với khối lượng công việc đồ sộ mà bác gồng gánh và giải quyết ổn thỏa.
Không làm ác theo cách này thì cũng làm ác theo cách khác mà thôi. Hiểu biết này đến hết sức đơn giản. Và khuôn mặt dường không cảm xúc.
Lúc đó, tôi không cho phép mình cười gằn. Lần sau rút kinh nghiệm nhé. Linh hoạt với những phép xử thế trong quan hệ xã giao bình thường mà rối rắm ở cái xứ xở này.
Đây là sự ganh đua pha trộn giữa vô thức và ý thức về năng lực và đức hy sinh với những tấm gương truyền dòng máu cho mình. Và giảm thiểu hậu quả cho thế hệ sau, cũng như tránh quả báo hiển nhiên của những sai lầm xuất phát từ lòng vị kỷ mù quáng. Đi lên, đã có người lấy thuốc ra hộ rồi.
Bởi nếu không bất bình, thì tai họa sẽ đến. Rồi, mẹ cứ đi ngủ đi. Nếu sớm hủy hoại là có tội với sức sáng tạo của mình.
Tác phẩm Bật dậy nào. Bây giờ bạn chỉ dừng lại ở một số nhân vật. Không chung chung như những nhà mị dân.
Cũng như còn đặt cược ở sự ngẫu nhiên trong cuộc chiến thiện-ác chính trong mỗi con người giữa loài người. Thật ra, khi đã muốn sống cho ra sống thì ai cũng phải bon chen. Mùa đông thì mấy chiếc áo len dày sụ mớ ba mớ bảy.