Và khả năng mở rộng thông tin, sự thật, phát triển nhận thức để hiểu ra vấn đề là chưa dự báo được. Bắt đầu là đôi mắt nhắm luôn nhoi nhói, rồi đến cái đầu thật khó xác định trạng thái. Giọng trầm thường xuất hiện.
Bạn cần làm việc, cần vận động. Trong mơ, có lẽ bạn suy nghĩ chậm chạp và cảm nhận hình ảnh lờ đờ hơn bình thường. Bác ta không tin đâu.
Sau hai tuần đó, cảm giác khi ngồi phòng giấy mà không có chuyên môn qua đi. Nhưng bởi vì không biết giống thế nào. Hôm nay là thứ 2, chị út đã đỡ khá nhiều, bác trông vẫn khỏe dù mấy đêm đều ở lại viện trông chị, sáng lại về bán hàng.
Chẳng mấy chốc mà bốc hơi tan biến vào trời đất trong cái dào dạt ấy. Trên đầu hộp dầu cá là một con cá sấu lưng xanh bụng vàng mà mỗi lúc lên dây cót, nó đi cà giật và trông khá thật. Tất cả đều không sâu đậm.
Mà không tìm thấy trong ấy ít nhiều cay đắng. Nhiễm thói ấy mất rồi. Nó nhét vào cặp, cái cặp là lạ, và bảo có khá nhiều thư trả lời.
Phải thế chăng? Phải đóng kịch, phải đeo mặt nạ thì người ta mới cho là mặt thật. Hãy coi đó là một vụ tự sát và ông được lên thiên đàng. Xu thế hiện sinh là minh chứng rõ rệt nhất cho điều đó.
Thế là dường như nó cáu, nó kêu gào to hơn. Ông cụ nói được nhưng rất khó khăn. Bạn thì không, bạn có thể tha thứ nhưng khó gắn bó hay tỏ ra niềm nở với những người lười tự sửa chữa.
Miêu tả thì có lẽ như bảo với bác nông dân lúa chín có màu gì, bảo với mèo nó hợp với thịt cá và bảo với chim không phải cánh cụt, kiwi (hoặc một số loại không biết bay khác) thì nên bay. Hết trận đấu, ra đến ngoài sân, gặp bố cũng vừa ra. Luôn cảm thấy bị khinh bỉ khi mọi người nhìn.
Cả tiếng chim hót rất nhỏ nữa. Bạn hát hoặc tiếng động cơ của bạn át đi âm thanh phố phường bủa vây. Buồn là trót lợi dụng cái tiếng thiên tài để bắt mình phải vượt qua.
Biết đâu anh kịp bám rễ trong lòng độc giả trước khi bị phi độc giả nhổ cỏ dễ dàng lúc chẳng ai biết anh là ai mà đã dám khoe tài. Những đòn tâm lí chỉ làm cảm xúc của tôi thêm khô khan và chán ngán. Bạn mà cứ yên tâm chịu ơn của họ, yên tâm làm những việc mà họ xin cho thì rồi bạn sẽ chỉ thấy nhục và khinh bỉ mình khi viết những dòng này.