Đó là khi ông ấy bắt đầu nói những thứ kiểu như ‘ Được rồi, được rồi, nhưng đừng làm một thứ quá giống những gì chúng ta đang làm”. Sau sự kiện ra mắt, Jobs như được tiếp thêm sinh lực. Buổi nói chuyện thực tế đã diễn ra trong bốn mươi lăm phút, và Jobs đã rất thẳng thắn.
Thay vì bức xúc rằng ông không chịu xin lỗi hoặc tuyên bố thu hòi, hầu hết khách hàng đều nhận ra rằng ông đã đúng. “Biết Jony Ive á?” Bono cười. Trong số những người sống ở đây, có một nhà dịch tễ học tên là Larry Brilliant.
“Chúng ta nên bóc trần âm mưu của hắn ta, như thế thì mọi người mới thôi tôn hắn như vị Chúa cứu thế đi”, Campbell hét lên, theo lời Sculley. “Đó là động lực thúc đẩy tuyệt vời”, sau này Jobs đã chia sẻ. Những điều này đã thu hút sự chú ý của Jobs.
Khi phóng viên Wall Street Journal nghe ngóng được câu chuyện này, đã lập tức liên lạc với Wozniak, người thường được biết đến với tính cách cởi mở và trung thực, ông nói rằng Jobs đang muốn trừng phạt ông. Họ đều nhất trí rằng cái máy dở tệ. Câu khẩu hiệu quen thuộc của Buzz Lightyear - “Bay vào không gian và hơn thế nữa!” - bỗng nhiên đáng được lưu tâm.
” Page ghé qua, ngồi trong phòng khách của Jobs, và lắng nghe những ý kiến của Jobs về việc làm nên những sản phẩm vĩ đại và những công ty trường tòn. ” Ông ấy đã nhấn vào bài Little Green, và chúng tôi đã lắng nghe giai điệu thê lương và những lời hát mô tả cảm xúc của một người mẹ đã từ bỏ đứa con của mình. Một lần tôi hỏi ông ấy tại sao lại hay giận dữ.
“Tôi cảm thấy mình như một kẻ đần độn,” ông nói với Fortune. Mục tiêu là việc thu nhận đúng người, những con người sáng tạo, thông minh tinh quái và một chút nổi loạn. "Tôi không tin rằng anh sẽ làm như vậy," ông nói.
“Anh ấy nói với tôi rằng chúng tôi là những con người lạc lõng, đó là lý do tại sao chúng tôi thuộc về nhau. Cô bé cũng là một nhà thương thuyết khá tài tình. ông nói rằng “Tôi chưa bao giờ thiết kế ra một mạch điện tử nào đáng tự hào hơn.
Anh ta là một doanh nhân. Và khi một bộ Altair đã đến với tạp chí “Máy tính dành cho mọi người”, nó trở thành tâm điểm trong cuộc họp đầu tiên của câu lạc bộ mà French và Moore đã từng cùng nhau quyết định thành lập. Ở trường Harvard, Lisa làm việc cho tờ báo của trường, The Crimson và sau đó là một tạp chí văn học, The Advocate.
Tôi đã thuê một văn phòng ở khu thương mại Palo Alto để làm việc một vài ngày trong tuần, và tôi tới Pixar một hoặc hai ngày. “Tôi rất buồn khi phải thông báo đã đến lúc tôi cần phải ra đi,” ông nói. Sớm muộn thì bụi bẩn cũng sẽ bám vào khắp mọi nơi.
Dịp chủ yếu để trao đổi tự do là vào mỗi buổi nhóm họp sáng thứ hai của ban lãnh đạo, bắt đầu vào lúc chín giờ và kéo dài khoảng ba hay bốn tiếng đồng hồ. Tôi có xu hướng tin rằng, mọi thứ đang diễn ra đều tuân theo số phận, rằng chúng ta khi sinh ra đã được Chúa trời sắp đặt như vậy. Vào tháng 5 năm 1983, những người đứng đầu của Alps phải thừa nhận rằng họ cần thêm khoảng 18 tháng nữa để đưa phiên bản ổ đĩa giống như của Sony vào sản xuất.