Richard, 67 tuổi, thường hay nhặt được đồng tiền xu, thậm chí cả tiền giấy trên vỉa hè.vài năm trước cô vấp phải con chó của mình và ngã vào cạnh ghế sô pha.thay vào đó, chúng ta thường bị lèo lái bởi vô thức của chính mình.điều này chẳng có gì ngạc nhiên.Anh ấy cũng bị một người bạn “tha” đi.Bây giờ cả hai người đều lộ vẻ vui nhiều hơn.những nhà tâm lý học đếm số lần họ mỉm cười, số lần giao tiếp nhãn quan, và ghi chú xem họ có biểu hiện những cử chỉ thái độ cụ thể nào đó hay không.Tuy nhiên, các nhóm có điểm số rất khác biệt ở ba chiều hướng còn lại – hướng ngoại, kích động thần kinh và cởi mở.hãy dành cho mình 10 phút để nói chuyện với người mà lâu bạn không gặp.Có lẽ tôi sẽ không nảy sinh niềm đam mê về môn ảo thuật, trở thành nhà tâm lý học, hoặc tiến hành công trình nghiên cứu được mô tả trong quyển sách này.
