Vậy muốn cho người khác theo ý kiến mình, xin bạn nhớ quy tắc thứ ba sau này: "Khi bạn lầm lỡ, hãy vui lòng nhận lỗi ngay đi". Có rất ít những cuộc hôn nhân nhờ may rủi mà được hạnh phúc. Chơi như vậy mà còn thú gì nữa!.
Tại sao vậy? Tại ta được tự đắc rằng đã thành thật và can đảm tự thú. Rồi một đêm, ông nảy ra một ý. Bạn đọc một lần mỗi chương để hiểu đại cương.
Tại những cao lâu đó, khách ăn được đãi như người lương thiện, biết trọng danh dự. Khi nào gặp Ngài Tổng thống, tôi sẽ chê Ngài chỗ đó". ", "Hiểu rõ lòng người như các ngài, chắc các ngài sẽ dễ dàng thấy ý nghĩa của những hành vi đó.
Phải, đàn ông biết tất cả những điều đó. Vậy thì tại sao lại còn dựng thêm những trở ngại nữa? Tại sao tự mua lấy cái bất lợi cho mình vậy? Trước khi từ giã ông, thì ông đã bán cho tôi một tấm thẻ hội viên.
Nhưng tôi sẽ tin chắc rằng ông là một người giữ lời cam kết". Ông ấy muốn nói mà tôi không để ông nói. Thách đố khêu gợi tức khí những người có tâm huyết Charlesschwab, người tin cẩn của Andrew Carnegie, ông vua Thép, có một người đốc công để cho thợ làm không hết số công việc đã định.
Ông tuyên bố rằng ông là người Đức độc nhất có cảm tình với người Anh, rằng ông sẽ tăng cường hải quân của ông để chống với Nhật Bản, rằng chỉ nhờ sự can thiệp của ông mà Anh quốc mới khỏi bị đè bẹp dưới sự đô hộ của Nga, Pháp, rằng Anh thắng được quân Boers ở Nam Phi là nhờ trận đồ của ông, và còn nhiều hơn nữa. Thành thử có lần luôn 27 giờ đồng hồ, ông không có dịp thay quần áo. Chúng tôi biết rằng ông bận nhiều việc lắm; xin ông đừng mất công trả lời thư này.
Ta cho một hội thiện 500 quan ư? Có chắc là hoàn toàn không vị lợi không? Không. Những nhà ảo thuật khác ở trên sân khấu ngó xuống trừng trừng, như có vẻ nói: "Tụi này toàn đồ mắt thịt. Nhưng Carnegie nhớ ngay bài học con thỏ.
Mà không ai biết nơi đó rõ hơn ông. Trong những vấn đề quan trọng nhất. Một người học trò khác của tôi, lại vẽ vườn cho một ông trưởng tòa có danh, thấy bầy chó của ông này đẹp, khen: "Thưa ông, bầy chó của ông ngộ lắm, chắc ông được nhiều giải thưởng trong những cuộc thi chó đẹp".
Nhà thờ, đền chùa cũng vậy: những người bỏ những số tiền lớn ra đục tượng, tô chuông là những ai? Sở dĩ chúng ta quên tên người, phần nhiều là vì chúng ta không chịu mất công, mất thì giờ chép lại, lặp lại cho nó in vào trong đầu óc chúng ta. Khi ông chống lại thì bà phát cơn động kinh, lăn trên mặt đất, ngậm ở môi một ve thuốc phiện, thề sẽ tự tử hay dọa sẽ đâm đầu xuống giếng. Phương pháp đó mới đầu trái hẳn với bẩm tính của ông, vậy mà tập luyện lâu thành thói quen.
Tôi lại thăm ông Doe, người mướn nhà và nói với ông ta: Ông Roosevelt nói: "Trước hết, họ được cơ hội tiến cử một đảng viên lão luyện của họ, cho đảng họ thêm vây cánh trong chánh phủ. Muốn biết tình hình, tư cách một người ra sao, ta chỉ cần xét người đó dùng những phương tiện nào để thỏa mãn thị dục huyễn ngã.