Tình thường trở nên nông cạn khi phủ nhận sự ích kỷ.Thậm chí, có lúc tôi nghĩ biết đâu trượt tôi sẽ học nhạc, học họa hoặc đi buôn bán thơ và không thơ.Thử tiếp đến máy chạy, máy leo núi.Mai vào bác không? Thôi, tắt đèn đi… Không nghe, cứ nằm ôm cuốn vở.Bác gái thường cung phụng bác trai, có lúc bực mình vẫn nhịn.Đi xuôi từ Thanh Xuân hướng vào Hà Đông.Nghĩa là phải chấp nhận cả những sự đê tiện.Với họ, viết không có tị ti nào là học.Và lại, vừa mất giấc mơ vừa thêm tội chống người thi hành công vụ.Dù lòng tôi đang ơ hờ lắm.