Tôi muốn cầu người đó điều chi ư? Trời cao đất dày! Nếu chúng ta ích kỷ một cách ti tiện đến nỗi không phân phát được một chút hạnh phúc cho người chung quanh, đến nỗi hễ khen ai là cũng để hy vọng rút của người ta cái lợi gì, nếu tim ta không lớn hơn trái ổi rừng, thì chúng ta có thất bại cũng là đáng kiếp. Tôi sẽ học thêm được biết bao nhiêu điều!". Ông nói: "Người nào đã muốn tu thân tự tiến, không phí thì giờ cãi vã nhau.
Trong tình hình khẩn trương như vậy, trong không khí bừng bừng thù oán đó, Rockefeller quyết lấy lòng và giải hòa với họ. Anh thợ đó phải trông nom cho một loạt máy vừa sắp vừa đúc chữ và nhiều máy khác nữa, sao cho những máy đó chạy đêm và ngày mà không hư hỏng, khỏi ngưng lại. Không đâu, thưa bạn: kẻ thù số một của nước Mỹ.
Tôi không hề nói tới bánh của tôi. Không có một cuộc thách đố như vậy. Tuần trước, đọc qua một tạp chí, tôi thấy một bài phỏng vấn kép hát bóng Eddie Cantor.
Nhà chế tạo lấy cuốn niên giám và tìm kiếm kỹ lưỡng, rồi nói với một giọng tự đắc rõ rệt: "Quả thật tên tôi hơi lạ. Nhà tôi ngạc nhiên vô cùng. Amsel đã áp dụng nó một cách khéo léo.
Như vậy chẳng hơn ư? Nghe ông ta tuôn ra trong ba giờ đồng hồ rồi về. Thường thường bà chạy lại nhà một bà chị để phàn nàn về chồng, trút hết tâm sự, khóc la, đe dọa.
Thấy vậy, tôi phải đích thân làm công không cho chính phủ. Lawes sững sờ, không biết đáp ra sao. Cho nên ông để cho Tổng thống Wilson tưởng rằng chính Ngài đã có quyết định đó.
Đánh bài "Bridge"? Không! Không, không, không. Nhưng nếu không có sự khuyến khích đó thì có lẽ nó còn làm suốt đời trong những nhà máy đầy chuột cống. Cho nên họ bất đắc dĩ phải vâng lời, càu nhàu, oán hờn.
kể lại: "Lúc đó, trong phòng im lặng như tờ, không khí lạnh ngắt như băng. Dân gian kêu nài đủ cách mà vô hiệu. Khi ông ta nói xong, ông Gaw khen nhà máy của ông ta và kết luận:
Cho nên, ta càng làm cho một người nói nhiều tiếng "có" bao nhiêu thì người đó càng dễ thuận ý theo đề nghị của ta bấy nhiêu". Vậy muốn cho người khác theo ý kiến của bạn, xin bạn theo quy tắc thứ năm sau này: Anh thợ đó phải trông nom cho một loạt máy vừa sắp vừa đúc chữ và nhiều máy khác nữa, sao cho những máy đó chạy đêm và ngày mà không hư hỏng, khỏi ngưng lại.
Còn ông Paderewsky, một nhạc sĩ dương cầm nổi danh, rất được lòng người bếp da đen hầu ông trong toa xe lửa riêng của ông. Ta cho một hội thiện 500 quan ư? Có chắc là hoàn toàn không vị lợi không? Không. Công việc hầu khách thật là hoàn toàn.