Mẹ ghé sát vào tôi, hỏi: Dỗi mẹ à? Tôi nhớ có một lần cho mẹ xem thơ của mình trên mạng.Ông sẽ được thoát li, thoát li khỏi những kẻ như tôi.Bạn vẫn nhớ khung cảnh đó.Thì anh sẽ chìa hẳn tờ giấy ghi sẵn mẩu đối thoại ấy cho em xem.Thế giới lúc đó thật yên bình, rộng lớn và luôn mới lạ.Hồi nhỏ, tôi học toán khá giỏi.Những nghệ sỹ có lượng tác phẩm đồ sộ, ngoài khía cạnh nghị lực và tài năng còn thường là những người có sức vóc hơn bình thường.Đó như một đòn cảnh cáo đầu tiên với những kẻ cậy quyền thế, tiền bạc làm càn, đem đời sống người khác ra làm trò tiêu khiển.Bạn biết thế là rất có hại, thà thức còn hơn nhưng bạn đã kiệt sức.Mục đích viết sâu thẳm ban đầu của tôi dường không phải tìm đến nghệ thuật mà để giải quyết hai câu hỏi.
