Vậy tại sao chúng ta lại để phát ra những từ này? Chúng giống như cây nạng mà bạn phải dựa vào vì sợ mình đi khập khiễng. Thái độ này sẽ được đánh giá cao khi khán giả xem chương trình về bạn. Bạn thấy đấy, tôi luôn nắm lấy mọi cơ hội để rèn luyện kỹ năng nói của mình phải không? Mục tiêu của tôi ư? Nhất định phải trở thành một phát thanh viên giỏi! Vì thế tôi thường tự nhủ phải học tập ở Ted Williams tính quyết tâm, thấy việc gì cần làm thì làm đến cùng.
Rồi từ tốn rút lui cũng không khiếm nhã. Trong khi đó con trai của bạn lại là một đứa chăm chỉ, cũng sắp thi đại học và khát khao trở thành bác sĩ. Thời gian là tiền bạc.
Con trai tôi là lính hải quân đã hy sinh ngoài chiến trận khi mới 19 tuổi. Nhưng thường thì chỉ một lát sau là cẩm nang này bị xếp xó, bởi chỉ cần nghe thấy một điều gì đó thú vị trong câu trả lời của họ là tôi lại đẩy câu chuyện sang một khía cạnh khác. Trước hết là ba điều cơ bản sau:
Những bài thảo luận của họ choán hết tâm trí của tôi trong suốt chuyến bay trở về Washington. Chúng ta đã thật sự mất cô ấy thì cũng đã đủ. Cho tới giờ tôi cũng không nhớ hết hôm đó chúng tôi đã bình luận bao nhiêu sự kiện.
Và tôi không biết nên chọn đề tài nào để nói… Không may người cao nhất trong nhóm lại là người mập nhất! Chỉ anh ấy mới với tay được tới cái lỗ, và khi đang leo lên lưng chừng thì bị kẹt cứng. Một bản tình ca êm đềm, một giai điệu lãng mạn dành cho những trái tim nhạy cảm.
Một cách gần gũi và chân thành, tôi đặt câu hỏi về họ, lắng nghe những suy nghĩ và tâm tư của họ. By all the stars above you. - Cậu có thể qua chào người thân của tôi một tiếng được không hả Sinatra?
Vị khách mời của chúng ta đến sớm hơn những 30 phút. Mọi việc đã thành công tốt đẹp. Trái lại những buổi họp nhàm chán và vì sao nhàm chán thì tất cả chúng ta ai cũng biết.
Tôi rẽ cánh sang phải. Lúc đó chúng tôi suy nghĩ đơn giản là chỉ nghịch ngợm lừa phỉnh mọi người một chút mà thôi, nhân tiện quyên góp được một ít hoa quả và tiền, rồi thì đến quán Nathan quen thuộc để ăn xúc xích nóng. Ngoài ra hãy sắp xếp chỗ ngồi một cách hợp lý.
Vì đôi khi sự im lặng còn đáng giá hơn hàng ngàn câu nói. Không may người cao nhất trong nhóm lại là người mập nhất! Chỉ anh ấy mới với tay được tới cái lỗ, và khi đang leo lên lưng chừng thì bị kẹt cứng. Những người khách bộ hành nhìn vào cửa kính và thấy một người đàn ông đang gục đầu xuống bàn, cạnh cái micro.
Chắc chắn Pacino không cố tình muốn gây cười, anh ta chỉ tự nhiên thốt ra cây ấy theo quán tính. Và thế là Jack chạy như bay đến từng góc phố, gõ cửa hết nhà này đến nhà khác để chào mời. Thẳng thắn và cởi mở.