Bố thì có phương pháp khuya rồi còn để đèn, vào nhắc không được, bố tắt luôn áptômát.Họ vẫn gọi: Ngheo! Ngheo! Tiếng tôi nhỏ quá.Có lẽ chỉ viết đến đây thôi.Chơi là lắng nghe, quan sát, cảm nhận không sót một thứ gì.À, nãy giờ quên chưa xin lỗi anh bạn vô danh bên trái.Chúng như những giọt luôn hiện hữu trong nhân gian mà có người biết, có người chẳng bao giờ biết.Cuối cùng thì nó cũng qua đi yên ổn và bạn còn chưa viết xong.Liên tưởng sơ sơ đến một trò hành xác.Cháu bảo trời mưa, trú mưa, vào hàng điện tử chơi.Thực sự là bác rất bực vì cháu không tôn trọng mọi người.
