Tôi lấy làm hổ thẹn đã có những ý nghĩ sai lầm về quý hãng.Nếu kể chuyện họ, có thể viết thành một cuốn sách được.Tôi đã nghe họ chỉ trích 19 năm rồi.Tức thì anh viết xuống giấy những nét rắn rỏi: "Thế tại sao cứ vô lý mà lo mãi?".Bà Elizabeth Connley đã khổ sở mới tìm được chân lý ấy.Ông đã thành công rực rỡ, sách ông bán rất chạy.Phải là người có tâm hồn cao thượng mới có hành động của H.Tôi có thể giải cho viên thống đốc Nhật.Trong cuộc kinh tế khủng hoảng, lương trung bình của nhà tôi là 18 Mỹ kim mỗi tuần.Cái lão Thuỵ Điển này có quyền gì mà dám mắng ông dốt! Lại tức hơn nữa là chính thơ của lão cũng đầy những lỗi! Ông Rona lập tức lấy giấy bút ra viết gởi cho lão một bài học.
