Nhận xét nầy chí lý. Nhà giáo dục thay vì đàn áp lòng tự ái của bạn trai, hãy khai thác nó, chuyển cho nó nên một áp lực thành công. Thường là kẻ có dáng điệu cô gái nhà lành, ăn nói nhão nhẹt và bằng giọng chim oanh.
Họ thả diều xong, bắt đầu kiếm trúc làm ống thụt. Lắm lúc họ mặc kiểu đơn sơ bằng lụa vải đơn sơ, thông thường. Vả lại các cử chỉ, thái độ, lời nói, hành vi của bạn trai nhiều khi cũng là tấm gương phản chiếu con người nội tâm của họ.
Bạn trai ở thời hoa niên không tự đắc như Khuất Nguyên mà cho đời say hay đục cả. Cái say duyên mới của người yêu là kích thích tố làm lửa ghen bừng cao trong lòng họ. Trong cuốn Toi quy deviens homme, Jean Le Presbytre cho in một hình thanh niên đang bắn tên.
Điều nầy không khó hiểu cho lắm vì bạn trai có ý chí cách chung là cường dũng. Bạn trai mà ai biết chia sớt ưu sầu, ước vọng với họ, họ dám hy sinh chết sống. Nhưng đ àn ông thanh niên thì coi thường sự thấy trước ngó sau.
Họ quên rằng con người ưa tâm phục hơn lý phục. Không phải tự họ ở dơ đâu, mặc dầu ở dơ có thể làm cho ai đã hôi lại càng tanh ói hơn. Ước gì các linh mục chuyên lo các trách vụ tìm hiểu, hướng dẫn những tâm hồn bạn trai khi họ cần chia xẻ tâm sự.
Nhưng sau khi tình yêu đã đến cho đôi trai tài gái sắc ấy, nó bỗng bị bóng ma chia ly hăm dọa. Họ đôi khi vì lý do cần thiết, tỏ ra dịu ngọt với ai đó một lúc. Nó cọng lực với thinh lặng, phụ họa với buồn chán tấn công tâm hồn ta như một thứ rắn độc rút rỉa nội tâm ta.
Hồi nhỏ ai giựt con ngựa cây, chiếc ô tô, trái banh, bạn trai nóng giận, la lên vì mất vật mình thích. Những yếu tố thu hút ái tình của họ là hình dáng thướt tha. Việc tính giao là việc thánh, việc cần thiết để nhân loại trường tồn.
Trong gia đình người vợ muốn cho cuộc đời uyên ương thuận thảo nên nắm bí quyết này là cái gì cũng êm dịu nói minh bạch với chồng. Họ muốn cho xung quanh đừng có gì ồn ào, lộn xộn. Họ không hữu ý ăn trên ngồi trước, ăn to nói lớn.
Lòng tự ái của bạn trai có khuyết điểm. Trong mấy chương sau tôi sẽ nói thẳng bao nhiêu điểm tệ của họ. Ngâm một đoạn Kiều, đọc Shakespeare.
Tất cả của trần thế đều làm khổ con người: chưa được thì khổ, bôn ba tìm kiếm được rồi thì khổ lo lắng bảo tồn, rủi mất thì khổ hối tiếc, tìm lại được một thời gian thì khổ nhàm chán. Bà ngoại thôi nói chuyện Tấm Cám thì họ ngủ. Người khác thấy đi lẹ tỏ ra tháo vát nên bước như ngựa phi.