Đứng dậy tại chỗ, uốn éo nhún nhảy theo điệu nhạc trong máy vi tính, đơ đỡ.Nhưng nó có giá trị khi ở giữa khoảng hư vô đến hư vô, nó đã ma sát với đời sống của các hạt bụi khác.Đó là một niềm an ủi.Tôi không đuổi nó nữa.Nhưng em thèm được khỏe lại.Ngoài nước thì: Tôi không có chức năng với nội bộ của các anh.Hắn không thể tự tha thứ cho mình.Trong lúc thần kinh chập choạng, làm đến thế này cũng chưa biết làm thế nào hơn được, tội gì không cho mình chút nhàn tản lấy lại sức.Phỉ nhổ đạo đức giả là chơi.Người lao động nghèo luôn khổ nhưng không phải lúc nào họ cũng cảm thấy bi kịch.
