Ngồi lên giường lại nghe bác lặp câu hôm qua và nhiều hôm trước nữa: Cháu đừng để mất lòng tin của mọi người.Tôi thì cất lại trong đầu.Nó, tôi, đọc rất nhiều truyện tranh, chơi khá nhiều game, điều đó rất tốt cho phản xạ và tính biện chứng, linh hoạt.Có lẽ, những con lợn ấy vốn dĩ là sản phẩm của những con lợn khác.Bởi thế, anh yêu từng tiếng nói của em.Sự tranh luận lấy cơ sở phân định thắng thua là tuổi tác và thứ bậc.Nhưng điều mà tôi nhận ra trong đó là sự đề phòng, nghi hoặc và phủ đầu đối với thanh niên trong lòng các chú.Nhưng chưa hết giờ ngủ trưa.Bác chọn đội đỏ mất rồi, cháu chọn đội xanh vậy.Nhưng viết ra thì như lặp lại một nỗi đau lờ đờ.
