Chương trình ấy và sự quyết ý thi thành cho kỳ được, đã giúp ông nổi danh, đã thúc giục ông tiếp tục viết trong chín năm ròng rã. Câu chuyện ông kể lại dưới đây trong một lớp giảng của tôi ở Nữu Ước, đã được ban giám khảo của trường chấm thưởng: Mắt cô bỗng sáng ngời, tinh thần cô bừng tỉnh liền.
Một trong những nhà bệnh thần kinh danh tiếng nhất ở Anh, ông J. Vì từng bước là đủ cho con rồi. Ông Both Tarkington luôn luôn nói: Tai hoạ gì trời đất bắt tôi chịu, tôi cũng chịu được hết, chỉ trừ một tật đui thôi.
Đã bao giờ bạn có ý nghĩ cảm ơn Chúa đã cho bạn rửa bát, ngắm một nắm bọt xà bông và say sưa nhìn một đoàn chim bay dưới tuyết không? Chắc là không, phải chăng bạn? Nếu vậy bạn đáng tự lấy làm hổ thẹn. Người ta nói nhiều về sự quan trọng của thể dục, nhưng chúng ta còn cần luyện tinh thần hơn. Và đuổi người người đànbà không nhà ấy ra cửa.
Bạn cho là lạ lùng ư? Xin bạn hãy nghe đây. Boynton, chủ phòng nhân viên của công ty dầu lửa Soncony. Đã lâu rồi, tôi đọc một cuốn sách của James Lane Allen.
Nếu bạn đi thăm thư viện của Quốc hội Washington, bạn sẽ thấy trên trần có sơn câu này của thi hào Pope: Đáng lẽ uyển chuyển trĩu xuống dưới sức nặng thì những cây ấy lại hiên ngang đứng thẳng chóng cự lại, tới nỗi tuyết nặng quá, cành phải gãy, thân phải nứt - rồi tôi phải đốn bỏ hết đi. Bây giờ, nghĩ lại, tôi không biết có nên hãnh diện về xử sự này không, 50 phần trăm số độc giả tờ báo này, chắc cũng chẳng để ý đọc bài đó.
Quyết định vậy rồi tôi lên giường ngủ say như một khúc gỗ. Khi không có việc gì làm thì óc ta như trống rỗng. Vậy sao bạn không dùng bốn câu hỏi của ông để giải quyết nỗi khó khăn trong việc làm ăn của bạn? Nó sẽ giúp bạn trừ được 50% nỗi lo.
Lập ngân sách không phải là hy sinh bỏ hết nỗi vui trong đời mà là để cho ta thấy yên ổn trong lòng về vấn đề tài chánh. Goodrich, hội trưởng công ty làm vỏ xe hơi B. Bảy mươi năm sau, Henry Morgenthau, giám đốc quốc khố trong nội các của Tổng thống Franklin D.
Chúng tôi nghèo, lúc nào cũng đeo nợ. Thiệt vậy, nước đó chẳng dùng xay lúa mà cũng chẳng dùng xẻ cây được. Dù chẳng được như vậy thì bạn cũng đở mệt nhiều, vui vẻ hưởng những giờ nhàn rỗi.
Chúng tôi nhận được hai truyện tuyệt hay, tới nỗi không sao phân biệt được hơn kém. Kế đó, một điện tín khác cho hay nó đã tử trận". Đến nay bà vui vẻ, hăng hái, duyên dáng và mất những sự bực dọc xưa.
Ông phải kiếm việc làm để cho tinh thanà khỏi rối loạn. Tôi lo sợ lắm, viết di chúc rồi nằm đợi chết. Nếu không sẽ mau quên lắm.