Không làm ác theo cách này thì cũng làm ác theo cách khác mà thôi. Và ông vội ngoảnh đi. Mặc dù đó chỉ là một phần nội dung của những gì tôi viết.
Đến chỗ học không phải để học. Việt Nam vô địch! Việt nam vô địch! Họ gào lên. Tôi vừa tước vừa như vô cảm vừa nhủ lòng: Đờ mẹ mày (nguyên văn là Đờ mẹ mày).
Để tránh những hận thù. Cuộc đấu tranh mà một bên là những người ban phát, phán xét. Còn đầy chuyện khác hẳn để viết nhưng chỉ muốn gõ xong và gửi nốt cái chuyện này rồi bắt buộc phải lo nghỉ ngơi điều trị cho cẩn thận một thời gian.
Bác ơi, cháu phải sống để tìm cho bác những niềm vui và giải tỏa tinh thần lớn lao hơn những thứ tâm linh ngăn cách bác cháu ta: Cháu ăn tỏi và bác không ăn tỏi. Người ta, người ta lấy đấy chứ. Lần đầu, tôi mở cho mẹ xem một trang web có người viết về tôi gọi tôi là thiên tài, lòng đầy hồi hộp.
Nhưng bạn lại không đủ thời gian lưu tâm đến những công việc bình thường. Hai tiếng trước tôi đang… Đang làm gì nhỉ? Mẹ kiếp! Cho tôi 2 tiếng nữa để nhớ ra. Và biết phụ nữ tân kỳ họ chỉ quý tôi vì tôi không làm hại họ nhưng họ cũng chẳng yêu tôi vì tôi không đem lại cho họ những niềm vui của sự tán tụng.
Từ ấy, tôi không bao giờ muốn có lại cảm giác sững sờ và buồn nôn đó). Nữa, ta đang viết những điều bình thường thì nhoáy một cái là xong này với một sự nỗ lực đầy khó chịu và đau đớn của đầu óc quá tải đâm chậm chạp. Có lẽ, những con lợn ấy vốn dĩ là sản phẩm của những con lợn khác.
Anh đã muốn dùng văn để chinh phục em nhưng lúc nào em cũng đoán ra được những điều anh sắp nói. Khi thường thường, họ vẫn nhầm lẫn giữa lúc bạn thật và lúc bạn đùa. Chụp đèn bằng sắt sơn màu tím ngoài trắng trong.
Ngọn lửa lớn làm ông ta hả hê man rợ. Con đừng làm mọi người buồn nhưng mọi người chả bao giờ chịu đừng làm con buồn. Như những giọt nước giam mình trong tủ lạnh.
Còn khả năng điên hoặc chết à? Mi thử chui vào những cơn đau của ta mà xem. Khoảng hai chục đứa thì chúng lại tạnh. Có thể nó đủ để những người chớm đua đòi hiện sinh trở về những giá trị đạo đức đích thực khi những tình yêu thương mới đến với họ.
Khi đó ông cụ sẽ bị sốc và không còn cớ gì để mà chờ đợi những câu chuyện của ông. Hãy làm một chút miêu tả về âm thanh phố xá. Nhưng vì không thấy thì làm sao họ cho bạn thời gian được.