- Vương quốc Babylon xin chào mừng các ngài, những vị khách quý của đức vua. Vì vậy, chị tôi bảo tôi cho chồng chị ấy vay số vàng này để buôn bán. Đợt cướp bóc lần đầu tiên, chúng tôi gặp may nên đã thu về vô số vàng bạc, tơ lụa và những hàng hóa có giá trị khác.
Nhưng cuối cùng, tôi rất vui mừng vì đã hoàn thành công việc vào lúc bình minh. Và đó chính là lý do để anh có rất nhiều bạn bè xung quanh mình. Nhìn bên ngoài, tôi đoán ông là một người thu mua gia súc.
Điều này có thể dẫn đến hậu quả bị mất cả vốn liếng. Có lẽ đã trải qua nhiều kinh nghiệm cay đắng, nên tôi cảm thấy đầy hy vọng và tin tưởng vào cuộc sống sau này. Vì thế, cháu đã đủ khả năng để nhận một trách nhiệm nào đó.
Vậy là chúng ta đã thảo luận rất nhiều về vấn đề này để tìm ra những phương thức thu hút sự may mắn đến với chúng ta. Bấy giờ, điều này đã trở thành thói quen hàng ngày nên tôi thực hiện không mấy khó khăn như trước. Bansir - người đóng xe ngựa ở thành Babylon – đang hết sức chán nản.
Tôi có cơ hội gặp được một ông chủ tốt không? Cháu hãy tưởng tượng bọn ông phải làm việc trên một vùng đất nứt nẻ, khô cằn như sa mạc, không có một bóng cây, chỉ toàn là những bụi cây thấp lè tè và mặt trời nắng như đổ lửa xuống. Tôi gượng đứng dậy, mặc cho hai chân chỉ muốn khuỵu xuống.
Hai người còn lại đang hì hục điều khiển hai con bò, nhưng có vẻ những trận roi không thấm thía gì với lớp da dày của chúng, nên mấy con bò vẫn không nhúc nhích được bao nhiêu. Một phần mười trong tổng số tiền cháu kiếm được cần phải giữ riêng cho cháu, cho dù số tiền cháu kiếm rất nhiều hoặc rất ít đi nữa. Cuộc sống như thế không thể gọi là thoải mái và hạnh phúc được.
Chính nó cũng giúp ông tạo được ấn tượng tốt đối với ông nội của cháu, khiến ông ấy chọn ông là người hợp tác làm ăn sau này. Trong hơn một năm sau đó, tuy tôi phải sống chung và làm việc như một tên nô lệ nhưng tôi vẫn không thể trở thành một tên nô lệ được. Cũng nhờ vào các cổ vật, chúng ta có thể biết được rằng cách đây 8.
Ông ta cũng là bạn quý của tôi. Đời sống của những người này quả thật khó khăn và họ thường không thể trả hết nợ. Bởi vì đã từ lâu, Arad Gula chỉ làm ăn cùng với ông chủ của mình, bây giờ nếu tách riêng ra, ông ấy cảm thấy lo sợ và không đủ tự tin.
Kho báu đầu tiên của tôi chỉ là một túi tiền rách nát và tôi thường xuyên sầu khổ vì nó luôn luôn trống rỗng. Anh ta đề nghị người này giữ luôn phần lãi của nó đến khi đứa con được hai mươi tuổi. Nghe những thông tin này, ông thật sự bị sốc và hiểu rằng mình vừa bị đánh bật ra khỏi những niềm hy vọng, những mơ ước ấp ủ bấy lâu và tiếp tục bị ném vào những trận bão tố của cuộc đời.
Những bằng chứng vay tiền của họ đến rồi đi thường xuyên, chứ không nằm lì trong cái hòm này. Còn tôi, tôi đã trả lời với anh như thế nào nhỉ? Tôi thú nhận với anh rằng cái túi của tôi cũng lép xẹp chẳng khác gì anh! Nguyên nhân của tình trạng thảm hại này là gì nhỉ? Tại sao chúng ta không biết cách làm ra nhiều vàng bạc, hoặc ít nhất là đủ để chúng ta ăn và mặc? Nhưng các bạn đã không cố gắng để làm việc hết lòng.