- Đối với mỗi người đến vay tiền, tôi đều yêu cầu họ để lại một vật dụng nào đó của họ để làm bằng chứng.Ông ta cũng là bạn quý của tôi.- Tôi xin tỏ lòng kính phục bạn! Bạn đã không ngần ngại nói một cách thẳng thắn đến vấn đề đó.Trong tình cảnh này, tôi có đủ dũng khí để thoát khỏi số phận nô lệ không? Phải chăng bà Sira đã nói về tôi rất đúng – tôi là một kẻ hèn nhát, một kẻ có linh hồn nô lệ.Hadan Gula ngồi thẳng người trên lưng con lạc đà và xúc động đáp lại:Dần dần, tôi đã thanh toán xong tất cả các món nợ, và có thể ngẩng cao đầu, tự tin lấy lại uy tín của mình như ngày nay.Nhưng các bạn đã không cố gắng để làm việc hết lòng.- Giờ con cần phải suy nghĩ và hành động chín chắn như một người đã trưởng thành.- Người chủ của chiếc xuyến này từng là người bạn của tôi.Ngoài ra, anh ta còn bộc lộ ra là một người buôn bán rất tệ nhưng lại tiêu pha vô độ.
